Tháng năm

THÁNG NĂM


Và thế rồi mưa cũng đã rơi
Đem yêu thương trôi xa miền khắc khoải
Tháng năm đến âm thầm bao êm ái
Dư vị nồng nàn những cơn gió chưa phai

Tháng năm về mang dư vị nồng say
Lời yêu đó chôn theo cánh phượng đỏ
Nơi sân trường rêu phong cùng hoa gió
Hàng ghế đá vương vấn chút tình ai?

Tháng năm về còn đó chút hồng phai
Gom nhặt lại ta cho vào hồi ức
Để mỗi khi đau ta đặt tay lên ngực
Hứa với người nơi đó vẫn bình yên…

Tháng năm về cùng cơn mưa triền miên
Như khóc mãi một bản tình ca dang dở
Màu áo trắng mộng mơ muôn thuở
Nay chỉ còn ghi dấu trong thơ….

Ngọc Kiều Long

 

No Responses

Write a response