Giã từ mùa thu

Giã từ mùa thu


Đâu còn em nữa, hỡi mùa thu
Ta đã khóc cả một thời trẻ dại
Tim trống vắng hát tình ca hoang hoải
Bước thẫn thờ nhung nhớ không vơi

Mù sương che kín chân trời
Ru ta biệt khúc hát lời phôi pha
Giang tay ôm trọn phong ba
Cõi lòng lạnh lẽo chỉ ta trong đời

Ngoài trời mưa tuyết đang rơi
Vòng tay cô lạnh ta rời bước đi
Nào ngờ nước mắt tràn mi
Nhờ mưa lau hộ những gì đắng cay

Chân bước mà như lưu đày
Dáng hình thơ thẫn hình hài xác xơ
Tạo hóa gieo chi bất ngờ
Tim ta đau khổ cơn mơ qua rồi…


Ngọc Kiều Long

Bình luận

Tháng 12 cũng đã qua, lẽ ra phải giả từ mùa thu lâu rồi! Nhưng dù cho thời gian trôi, chân bước đến mỏi, nhưng lòng thì vẫn nao nao. Mùa thu như chỉ mới lùi xa một ngày. Mùa thu này, với mùa thu trước sau giống nhau quá! Mùa thu trước đã khép lại rồi, nhưng chẳng biết thu này thì phải đến bao giờ? Và bao giờ ta sẽ giã từ mùa thu lần nữa?

Tướng Quân

 

No Responses

Write a response