TÔI ĐÃ TỪNG…
Mỗi buổi sáng nhấp ly cà phê
Lòng dặn lòng mình vẫn luôn tỉnh táo
Chân lê bước trên con phố ồn ào
Nhìn từng dòng người lặng lẽ bước qua nhau…
Tôi đã đi qua tháng ngày giông bão
Cùng hoàng hôn nương tựa tháng năm buồn
Nghe tiếng gió lặng về bên ô cửa
Cùng chú mèo nằm cuộn tròn xoe….
Tôi đưa tay một chút vuốt ve
Như an ủi con tim buồn tẻ
Rồi ngẩn ngơ ngắm nhìn bầu trời buổi sớm mai
Vô thức đưa tay hứng từng giọt nắng…
Tôi đã bước qua nỗi đau trong thầm lặng
Để nước mắt về trong cõi giá băng
Rồi quay lưng đón ngàn tia nắng
Tặng cho bản thân một chút ngọt ngào….
Tôi đã đi qua tháng ngày chỉ có niềm đau
Những giây phút âm thầm cô lẻ bước
Cùng con tim thoáng chút hư hao
Như đọng lại lời tình ca xưa cũ…
Tôi đã từng bước trong sương mù
Mơ về ngày mai tươi sáng âm u không còn
Dìu mình đi qua nỗi héo hon
Viết lên khúc hát vẫn còn tin yêu….
Ngọc Kiều Long






