KHÔNG ĐỔ LỖI…
Tôi không đổ lỗi cho những điều xưa cũ
Nhưng con tim sao cứ mãi muộn phiền?
Nhìn tháng năm dai dẳng triền miên
Chìm trong hối tiếc những ngày ngây thơ…
Tôi chỉ trách sao bản thân quá đỗi dại khờ
Vô tình bỏ lỡ giấc mơ hôm nào?
Để rồi thảng hoặc chiêm bao
Mơ về ngày cũ khát khao trở về…
Tôi từng sống với đam mê
Tự mình tô vẽ vỗ về con tim
Để rồi năm tháng dịu êm
Quay đi ngoảnh lại kiếm tìm gì đâu?
Tôi từng nghĩ đến giây phút bạc đầu
Liệu rằng có được ngày sau vẹn tròn?
Đi qua năm tháng héo mòn
Nhận ra thực tại đâu còn mộng mơ….
Ngọc Kiều Long