Tháng năm ấy
Tháng năm ấy đong đầy giọt lệ
Hóa pha lê vụn vỡ tiêu điều
Con tim nhỏ từng đập lời yêu
Nay sao đơn lẻ trong chiều xót xa?
Tạm biệt người lạc giữa mùa hoa
Cánh rơi trong gió bi ca một đời
Dáng người xa mịt mù khơi
Còn đây ảo ảnh chơi vơi cõi lòng!
Tháng năm ấy ta từng nhớ mong
Nghe trong gió lạnh thì thầm tiếng yêu
Tháng năm ấy tại một buổi chiều
Mưa rơi rả rít mộng yêu tan tành…
Tháng năm ấy một chút mong manh
Dáng hình người cũ đã đành bước đi
Ta cười gạt lệ đôi mi
Mộng xưa đã hết còn gì nữa đâu?
Ngọc Kiều Long