Lạnh
Người từ màn sương phủ
Lặng lẽ trở về nơi đây
Ngân vang một khúc hát
Nhói đau kiếp lưu đày
Ta là ai giữa những tháng ngày?
Nổi trôi phiêu bạt đắng cay dày vò
Ta là ai sao cứ nhặt lấy tàn tro?
Vùi chôn niệm khúc để cho nhói lòng
Tìm người trong cõi nhớ mong
Ta nghe hơi gió thì thầm lời xưa
Bỗng đâu phút chốc hóa mưa
Biến thành giọt lệ cho vừa người đau
Sương mù rồi cũng tan mau
Thoáng nghe trong gió lời chào biệt ly
Tặng người một khúc sầu bi
Xem như kỉ niệm những gì đã qua….
Ngọc Kiều Long