VIẾT CHO NGÀY THẤT TỊCH…

Viết cho ngày thất tịch
mướp vàng

Em đã xa

Tháng bảy vỗ về từng hạt mưa ngâu
Như chợt khóc cho tình đầu dang dở
Con đường xưa vẫn vương màu nỗi nhớ
Chỉ là bây giờ ta đã lỡ mất nhau…
Màu thời gian lẩn nhòa trong hư ảo
Chiếc áo phong sương đã gột rửa bao lần?
Người lữ khách đến khi nào dừng chân
Mượn chén bạc xua vầng trăng đơn lẻ?
Ta đã xa, thật rồi, thôi em nhé!
Bụi thời gian đã bôi xóa đôi lần
Anh cũng đã từng tìm lại dấu chân
Mong dệt lại chút tình xưa nghĩa cũ…
Chỉ đáng tiếc quá khứ như sương mù
Và tình ta chỉ như hoàng hôn đã sớm lịm giữa ngàn thu
Anh đã khóc bao lần và tự nhủ
Quá khứ dịu êm sẽ xua thất tịch mây mù…
Cơn mưa mới xóa tan niềm đau cũ
Để ta với người hát khúc tình thu…
#Ngọc Kiều Long

No Responses

Write a response