NẾU MỘT LẦN…
Nếu một lần được trở về với tuổi thơ
Em có còn mơ về lâu đài cổ tích?
Nơi rừng hoang âm u, tịch mịch
Có một nàng công chúa đang chìm trong giấc ngủ sâu
Nàng lãng du tìm mãi mối tình đầu
Trong giấc mộng đâu biết phai màu tình yêu?
Tỉnh dậy vào một buổi chiều
Mới hay hoàng hôn phủ xuống người yêu xa rồi
Nàng bước từng bước đơn côi
Ngắm nhìn lần nữa để rồi lãng quên…
Kí ức giờ hóa buồn tênh
Ngàn năm phong kín lênh đênh sao vừa?
Vun tay kéo rèm che ô cửa
Nàng quay về thuở chửa quen nhau
Tay lặng lẽ vẽ thêm một màu
Nàng đem dĩ vãng chôn vào giấc mơ…
Nếu được một lần quay trở lại tuổi thơ
Em có còn yêu mùi mực thơm nơi trang vở?
Kỉ niệm xưa phút ban đầu bỡ ngỡ
Nay dội về trong giấc chiêm bao…
Em có hờn trách vì sao?
Lời yêu đó chẳng thể nào vang mãi…
Andersen cùng lời nguyện cầu êm ái
Đã cùng ta lớn lên sau thời trẻ dại
Cũng chẳng ai tin cổ tích còn tồn tại trong đời…
Andersen cùng lời thề ngàn khơi
Đã cùng tiên cá hóa ngàn bọt biển
Tỉnh dậy đi em đừng tan biến
Quá khứ qua rồi chẳng còn hiện diện nữa đâu…
Ngọc Kiều Long