MƯA LẠNH…

MƯA LẠNH….

Mưa mát lạnh xua ngày hè mệt mỏi

Tiếng mưa êm êm như ru hồn người

Trong đêm vắng ta nghe mưa thủ thỉ

Buồn làm chi cho năm tháng phí hoài?

Thanh xuân có bao lần mà bỏ lỡ?

Mái tóc thề, những hẹn ước ngây thơ…

Chùm phượng vĩ thuở ban đầu chớm nở

Con tim yêu e ấp mộng thiếu thời

Nguyện cùng người bước giữa trùng khơi

Để tiếng ca ấy muôn đời bất diệt

Đừng hỏi ta trong màu tím biếc

Bởi ánh mắt người dệt cả trời mơ…

Còn ta mãi như một kẻ dại khờ

Nâng niu giấc mộng tình thơ ban đầu

Nào ngờ trời vội đổ trận mưa ngâu?

Để nghe mưa lạnh, để tình đầu tan…

Ngọc Kiều Long

 

No Responses

Write a response