LỜI TRỌNG THỦY
Chuyện chúng mình đã kết thúc rồi phải không em?
Lời lừa dối khi xưa anh trao em và như thế…
Chúng ta đến bên nhau và bao điều không thể…
Anh đã dối lòng để tình lạc trong cơn mê…
Ngày rời đi mưa dâu ngàn chớp bể
Ánh mắt nào còn vương mãi tim nhau?
Anh ngẩng đầu lạy tạ trời cao
Số phận ban anh khúc tình ca nghiệt ngã
Tuy chông gai nhưng lại mang đến bao điều mới lạ
Tuy dối lừa nhưng không phải không yêu
Anh chỉ trách số kiếp mình cô liêu
Muốn có em nhưng không thể vượt qua mọi điều
Trọng trách trên vai cùng bao giằng xé
Anh đau lòng nhưng chẳng thể nói cùng em yêu
Em quay lưng bước trong cô liêu
Anh không trách vì anh mà tình ta thành bi kịch
Phút cuối cùng chỉ trọn vẹn nước mắt đắng cay
Em ra đi về chốn u đài
Anh lẳng lặng là hồn ma nơi dương thế
Chuyện tình yêu và bao điều không thể
Khúc tình này còn bao nỗi đê mê?
Phi ngựa theo giữa muôn ngàn dâu bể
Chỉ mong tìm gặp lại hiền thê
Nào ngờ đâu trời cao tại thế
Chẳng thể thứ tha cho kẻ tội đồ
Vết lông ngỗng nay thành nấm mồ vùi chôn….
Máu em yêu chảy dưới nền cát trắng
Vòng tay anh ôm em trong biển lặng
Thoáng nghe gió thổi từng cơn ớn lạnh
Mới biết rằng mình đã mất nhau
Vết lông ngỗng nay đã phai màu
Chỉ còn anh cùng bao niềm đau thống khổ
Chỉ còn anh cùng nấm mồ chôn
Từ nay chẳng còn hoàng hôn
Bình minh cũng tắt vùi chôn theo người
Khi xưa chỉ muốn cùng người
Nên duyên tao ngộ vui cười mà thôi
Vết lông ngỗng là muốn chung đôi
Anh đã cố phi ngựa về phía xa rồi
Anh cứ ngỡ tất cả sẽ không chia phôi
Tìm được lông ngỗng là anh có thể…
Chứng minh rằng đời này chúng ta còn có duyên
Nào ngờ đâu người con gái ấy đã về cõi vô biên
Thân còn đó nhưng hồn đã biến mất
Vì sao sáng nay đã vụt tắt
Và tim anh cũng chết tự lâu rồi
Người con gái ấy cùng ước mộng chung đôi
Nay về cô tịch đơn côi lệ tràn…
Anh giờ lẻ bước lang thang
Nhớ về em đó cùng ngàn tình ca
Anh về ngắm lại sơn hà
Có người cùng bước cùng ca trong chiều
Người con gái ấy là người anh từng yêu
Người con gái ấy trong tim anh như vì sao sáng
Anh tưởng rằng sao kia mãi ở trần gian?
Đâu ai ngờ số kiếp đa mang
Đã phản bội mà vẫn mong có được nàng
Trời cao sao dung thứ cho kẻ tội đồ là anh được?
Ôm em trong tay và anh thầm ước
Nếu có kiếp sau tao ngộ duyên chúng mình
Đừng dối gian và đừng phản bội
Chỉ xin êm đềm như dòng nước trôi
Nước mắt anh rơi trên bến bờ tội lỗi
Em đi rồi chỉ còn anh đơn côi
Anh không trách bởi anh là kẻ phản bội
Trong tình yêu lỡ mang lời dối gian
Lời tình đó từng chìm trong mơ màng
Anh không phủ nhận tình yêu kia là chân thật
Phút thả hồn anh chỉ muốn bình an
Ai cũng có một khúc hát làm hành trang…
Theo trọn con đường vẽ ra tương lai phía trước
Khúc hát của anh là bao điều đặt cược
Muốn có được em nhưng không thể từ bỏ giang san…
Ngọc Kiều Long – Nganmaytronggio.com