DỐI LÒNG…
Vẫn không thể giấu mình nỗi tuyệt vọng của tháng năm
Khi người quay đi giữa lưng chừng góc phố
Tiếng còi xe cùng âm thanh náo động
Vậy mà ta như chìm vào khoảng thinh không…
Khẽ vang bên tai là giai điệu âm thầm
Ta không rõ nó đến từ đâu?
Chỉ là trong phút chốc vang lên tiếng nhạc
Ta chưa định hình được nhưng lại cảm thấy mất mát…
Một màu xanh bàng bạc phủ con tim
Ta chưa kịp cảm nhận thì tất cả đã rơi vào im lìm…
Giọt nước mắt rơi trên đôi môi bằng nụ cười xinh tươi nhất
Ngày qua ngày bước trên con phố tất bật…
Đôi lúc vô tình ta ngỡ chạm mặt người thế thôi…
Có lẽ con tim thổn thức bồi hồi?
Vẫn thơ thẫn đợi để rồi nhói đau…
Duyên tình chẳng lẽ tan mau?
Trách ai lỡ hẹn nỗi đau dối lòng
Để ta thổn thức một mình nhớ mong
Ngày qua tháng lại âm thầm
Đếm từng chiếc lá vẫn trông chờ người…
Ngọc Kiều Long