Nhung nhớ…

NHUNG NHỚ…

Ta còn chờ đợi gì nữa đây?

Hạ đã đi qua và thu đang âm thầm len lỏi

Trái tim đập trong niềm đau nhức nhối

Chút rung động nhẹ nhàng nhưng tổn thương sâu…

Người rời đi cây lá cũng phai màu

Cả con đường cũ sao đổi thay mau?

Ta có chút luyến lưu bởi một lời chào…

Mà người quay bước nhói đau tim này…

Thẫn thờ nhìn cánh chim bay

Lòng ta tự hỏi có ngày gặp nhau?

Duyên tình chẳng lẽ tan mau

Một lần bỏ lỡ mất nhau sao đành?

Tôi từng hi vọng mong manh

Dưới làn sương mỏng cùng anh tương phùng

Chút gì như thể nhớ nhung

Héo hon tim rũ tình chung mong chờ…

Ta về nhặt lại câu thơ

Ép vào lưu bút tình mơ trong đời

Giờ đây xa cách trùng khơi

Vấn vương tình đó một lời chưa phai…

Con tim khép kín bao ngày

Vô tình mở cửa đón ai bước vào?

Nào ngờ tình đã vụt mau

Còn ta thổn thức trách sao cuộc đời?

 

Ngọc Kiều Long

 

 

No Responses

Write a response