CHÀO THÁNG MƯỜI MỘT MUỘN…

CHÀO THÁNG MƯỜI MỘT MUỘN…

Tháng mười một về quá nửa rồi phải không em?
Tôi mê mải trên con đường chinh phục
Lắm lúc quên đếm lá thu rơi bên hiên nhà vắng,
Quên từng cơn gió lạnh của mùa đông nào đang sắp ghé qua…

Tôi đã từng đi nhặt tàn hoa
Tiếc thương lưu luyến, xót xa phận đời
Tôi từng nhìn bụi phấn rơi…
Nhớ về bục giảng cùng lời thầy cô
Tôi từng đi qua năm tháng mơ hồ
Cùng bao giấc mộng cơ hồ biến tan
Tôi từng dệt mộng ngàn trang
Để rồi tỉnh dậy hoang tàn người ơi!

Giấc mộng vỡ giữa trùng khơi
Bọt tung trắng xóa nào vơi cõi lòng?
Tôi từng ôm nỗi nhớ mong
Một thời dĩ vãng thắm hồng tuổi xanh…
Bây giờ mộng đã không thành
Hành trang ngày cũ để dành làm chi?

Tôi về giấu nước mắt sau màn mi
Viết lại đoạn kết những khi rối lòng
Tôi về với một ước mong
Đơn sơ, nhỏ bé, ấm lòng thế thôi…
Một ngày nào đó… tôi trở thành tôi
Như tôi nhung nhớ, như tôi ban đầu
Về ngày nào đó không lâu
Tôi sẽ tô thắm vẽ màu ước mơ…

Hoa nở, hoa rơi từng giờ
Còn tôi họa khúc tình thơ cho mình…

Ngọc Kiều Long

No Responses

Write a response