Thế giới của tôi
Thế giới của tôi với bao điều khác lạ
Thỉnh thoảng buồn lại cảm thấy xót xa
Đôi lúc ngửi hương cà phê thấy lòng vui khó tả
Cảm giác nhấp tách trà mà trong lòng nở muôn ngàn hoa
Thế giới của tôi có phải thật xa?
Nơi trần gian chẳng thể nào với tới
Chiều những chiều đạp xe rong chơi
Có cơn gió nhẹ thổi tung làn tóc
Có cô bạn mỉm cười sánh bước cùng tôi
Thế giới của tôi chẳng có màu u tối
Dù đôi khi tôi cũng cảm thấy u sầu
Lúc nghe nhạc cảm thấy tim ngừng đập
Giai điệu buồn như thâm nhập vào tôi
Thế giới của tôi những gam màu sáng tối
Quyện thật nhiều trên trang sách trong tôi
Nơi con mèo thường tranh nhau gối
Ngủ êm đềm mặc thời gian trôi
Thế giới của tôi có màu của nước
Hoa rơi theo gió, mây bay trong chiều
Thế giới của tôi có một tình yêu
Viết thành cổ tích chẳng điều thương đau
Ngọc Kiều Long