Tháng mười hai về…

Tháng mười hai về…

Lặng im

Rồi tháng năm lầm lũi bước qua
Như bao giấc mơ cứ hoài xa vắng
Đi qua bao tháng ngày không bình lặng
Đôi lúc chạnh lòng cảm thấy băn khoăn…

Chỉ thoáng chốc mà như xa vô tận
Tháng mười hai về rồi sao cứ bâng khuâng?
Bao năm qua bước một mình lận đận
Tự ôm lấy bản thân xoa dịu vết thương lòng…

Tháng mười hai về có thấy gì không?
Ghé bên thềm ta gọi mãi mùa đông thầm lặng…
Bước một mình trên con đường xa vắng
Mới đó mà tất cả vắng lặng người ơi!

Chỉ còn ta và bâng khuâng bước trong đời
Tháng mười hai về nhung nhớ đầy vơi
Như lời hẹn ước ngày mơi tương phùng
Bên thềm hiên cũ nhớ nhung về người…

Tháng mười hai về đón nụ cười tươi
Khép lại hồi ức cùng người đớn đau
Tháng mười hai về lỡ bước qua nhau
Chỉ còn biệt khúc thôi chào người xưa…

Ngọc Kiều Long

 

6

No Responses

Write a response