Lưỡi kiếm rơi vào nơi vực thẳm
Cánh hoa hồng phủ dưới tàn tro
Người lặng lẽ đi cùng cơn gió
Vụn vỡ rồi sao mãi lắng lo?
Tháng năm qua lời tình chưa tỏ
Cơn mưa nào theo gió vút bay?
Vội đưa tay hứng giọt ngắn dài
Chạnh lòng nhớ lại phút bên ai?
Màu hoa đó còn tươi thắm mãi
Vậy mà người như gió thoáng bay?
Ta vô tình muốn níu kéo lại
Người hữu ý lạc thế gian này…
Lữ khách lê bước không quay lại
Rêu phong liễu rũ bóng dáng ai?
Kỉ niệm đó nhòe cùng sương khói
Cánh hoa hồng nay đã chia phôi…
Ngọc Kiều Long