MỘNG

Mộng


Bước trên con đường mưa
Em đi về lối xưa
Ướt đôi vai hao gầy
Ôm hình hài héo úa

Câu chuyện từ muôn thủa
Từng có một bàn tay
Dìu em qua giá lạnh
Xua làn khói mỏng manh…

Từng có một màu xanh
Khiến người ta lưu luyến
Từ có một biến chuyển
Khiến người ta xa rời…

Tất cả xa mù khơi
Đệm thêm lời hẹn cuối
Lời tình yêu không tuổi
Sao nhung nhớ bồi hồi?

Khép lại chuyện tình thôi
Vùi chôn thành dĩ vãng
Bao giấc mộng đã tan
Cùng bình minh xa mãi…

Thành quách và lâu đài
Công chúa và hoàng tử
Như giấc mơ bất tử
Tan vào cõi âm u…

Như mưa giăng mịt mù
Tìm đâu ra ánh sáng
Như mây bay bảng lảng
Tắt lịm giữa hoàng hôn…

Ngọc Kiều Long

No Responses

Write a response