MÙA THU
Tháng tám về bầu trời vẫn lặng thinh
Chỉ có mưa âm thầm rơi bên ô cửa
Người ra đi chỉ còn lại một nửa
Tiếng ve ngân đã tắt lịm tự lâu rồi
Tháng tám về bước qua chia phôi
Ta chờ nhung nhớ bồi hồi trong tim
Mùa thu là
Giấc mơ ta kiếm tìm
Mùa thu là
Giao điểm êm đềm tháng năm
Mùa thu là
Khởi nhịp âm thầm
Con tim lưu luyến âm thầm gọi tên
Mùa thu là
Nửa bước chông chênh
Con tim loạn nhịp lãng quên sao đành?
Mùa thu là
Cơn gió mong manh
Ru con tim lạnh khóc tình nhói đau
Mùa thu là
Chiếc lá vàng mau
Rơi bên thềm vắng mất nhau bao giờ?
Mùa thu là
Ám ảnh trong mơ
Cho ta khắc khoải mong chờ tương lai
Mùa thu là
Bước chân ngắn dài
Cho ta khúc hát mừng ngày mai lên
Mùa thu là
Nốt nhạc xao xuyến con tim mưa buồn
Mùa thu là
Tiếng hát như giọt sầu tuôn
Giữa trưa nắng cháy sầu buồn ngày qua
Mùa thu là
Những giấc mơ hoa
Áo trắng còn đó
Và ta còn người
Mùa thu là
Chút tiếng cười
Rớt rơi sót lại của người ngày xưa…
Mùa thu là
Nước mắt của những cơn mưa
Giọt thì thầm rơi bên ô cửa
Con tim e ấp nỗi đau tình
Để rồi trong lúc lặng thinh
Ta người giã biệt ân tình chóng phai
Ngọc Kiều Long