Lặng im

Lặng im

Lặng im

Rồi tất cả cũng sẽ chìm vào lặng im

Lời thề xưa nay khắc sâu vào dĩ vãng

Ghế đá rêu phong mây trời phiêu lãng

Biết đến bao giờ mới hết hợp tan?

Người đi rồi sao ta cứ mãi hoang mang?

Khúc tình xưa với bao điều lãng mạn

Rụng rơi rồi khóc kẻ li tan…

Bằng lăng tím phủ màu sương khói….

Ai đi rồi lạc bước tình côi

Trong giá lạnh rét buốt bờ môi ấy

Ta nghe lòng tắt lịm kể từ đây…

Ngẩng đầu nhìn một chút sắc mây

Mới hay tất cả sum vầy còn xa…

Giật mình lỡ một mùa hoa

Đưa tay chạm với người xa xa rồi…

Lỡ một lần này nữa rồi thôi…

Tình kia đã sớm tan rồi cùng mây…

Ta còn tiếc nuối chi đây?

Tháng năm đã mất đời này chia phôi….

Giấc mơ giờ đã xa rồi

Phương trời xưa cũ mất rồi còn đâu?

Ngọc Kiều Long

No Responses

Write a response