BIỆT KHÚC 4

BIỆT KHÚC 4

Cứ mỗi độ thu về cuối phố
Ta nghe như tiếng ai thì thầm?
Bên ô cửa còn vương màu hoa cúc
Ta lắng lòng nghe nhịp đập con tim…

Cứ mỗi độ thu về trời lại dịu êm
Ta bâng khuâng tìm về miền kí ức
Nghe xao xuyến một nỗi đau rất thực
Mất nhau rồi màu mực tím thân yêu…

Sân trường giờ đã phủ rêu
Còn đâu tiếng trống ngày nào tan học?
Còn đâu những buổi chuyện trò cuối góc?
Ta và người phút chốc lìa xa…

Xa thật rồi! em hỡi, một mùa hoa
Ta dành em đó nhưng xa thật rồi…
Phượng thắm giờ đã chia phôi…
Còn ta ngoảng lại bồi hồi, nhớ nhung…

Vì ta nhung nhớ khôn cùng
Nên đành lặng lẽ nhìn người phía xa….
Vì ta cũng tại vì ta…
Nhờ thu mà lại quên thu âm thầm…

Thu âm thầm nên không nói hộ
Hạ điên cuồng sao lỗi nhịp tháng năm?
Xuân qua đông đến vội vàng
Khoảng trời còn đó người xưa đâu rồi?
Ta về nuốt lệ đơn côi
Mây trời phương ấy thôi rồi!… chia tay….

Ta về nhặt chút ban mai
Gom vào nhật kí ngày ngày lớn thêm
Ta về thu nắng bên thềm
Chờ người xuất hiện êm đềm … thoáng qua…


Ngọc Kiều Long

 

 

No Responses

Write a response