TÂM SỰ NGÀY XUÂN
Xuân đong đầy ngập tràn hạnh phúc
Đem yêu thương nơi xa ấy quay về
Trong cơn gió thổi điệu đê mê
Cả trời đất như vỗ về an ủi…
Tháng năm qua từng bước rong ruổi
Theo hoa xuân ta cất bước trở về
Nơi thôn quê con tàu nhẹ lăn bánh
Thoáng chốc nhìn trong dạ quẩn quanh…
Bao năm xa quê đã đành
Ngắm sắc hoa sao quá mong manh?
Màu bông thọ vẫn vàng như độ ấy
Thuở ngây thơ ngoại hay vun trồng…
Hồi đó nào biết ngóng trông
Một ngày xuân đến mộng hồng vui chơi
Hồi đó nào sợ nắng trời
Vui đùa thỏa thích phơi phơi đầu trần…
Hồi đó nào biết bâng khuâng
Vì sao tết đến xoay vần một năm?
Sau này thấm hết thâm trầm
Mới hay hồi đó âm thầm ngu ngơ…
Yêu thương quá đỗi dại khờ
Nên ta lỡ nhịp tình thơ đến giờ
Mai vàng vẫn nở như mơ
Có điều năm cũ bây giờ đã xa…
Người xưa khuất bóng chiều tà
Chỉ còn ta với xót xa trong đời
Ngắm nhìn sắc hoa vàng rơi
Giật mình mới biết nửa đời đã qua…
Ngọc Kiều Long