DẠ KHÚC MÙA XUÂN…

Dạ khúc mùa xuân…


Mùa xuân đã về rồi đó phải không em?
Ta nghe réo rắt tiếng chim kêu ngoài cửa sổ
Lòng thổn thức nhờ mùa xuân giữ hộ
Mấy cụm hoa vàng nở rộ trước sân…

Ta miên man dạo bước trên con phố như bao lần…
Lặng ngắm nhìn từng dòng xe cộ bâng khuâng…
Rồi tự hỏi mùa đông sao qua vội?
Để ta bồi hồi nhung nhớ không thôi…

Cỗ máy thời gian đã lăn bánh lâu rồi
Và ta là một kẻ bộ hành đến muộn…
Ôm mãi trong lòng bao kí ức xa xăm
Vẫn chưa kịp nói lời tạm biệt mùa đông nên mới trách sao thời gian vội vã?

Hành lí này còn sót một khúc tình ca
Như truy điệu cho một mùa đông xưa cũ…
Ta lặng bước trở về trong lãng du
Miền kí ức đã không còn sương mù mà sáng trong như một màu nắng lạ…

Chợt nhận ra mùa xuân với bao người hối hả
Vẫn đang miệt mài tất tả ngược xuôi
Ta lặng bước trong nỗi ngậm ngùi…
Còn đâu kỉ niệm chôn vùi ngày thơ?

Ta với tay hứng từng giấc mơ
Tia nắng đẹp dìu dắt ta về vùng kí ức…
Ta lê bước lãng du giữa dòng đời hư thực
Để rồi vô tình quên mất một mùa hoa…

Thời gian ơi! Sao trôi đi vội vã?
Ta còn gì tiếc nuối tháng năm qua?
Giật mình thổn thức trên con đường kỉ niệm
Tháng năm nào vẫn còn in đậm trong tim…

Thời gian ơi! Sao khẽ trôi êm đềm?
Cho ta lạc bước kiếm tìm hư vô
Để mùa xuân đến trong cơn mơ hồ
Hoa xuân rực rỡ điểm tô lòng người…

                                                                                                       Ngọc Kiều Long

No Responses

Write a response