Nợ một mùa đông
Thôi hết rồi ta còn nợ một mùa đông
Vòng tay ấy còn vương mùi hơi ấm
Ta đã bước và đi trong âm thầm
Lặng nếm mùi vị của tháng năm
Lời yêu đó chưa một lần tô thắm
Tiếng yêu xưa cũng theo người biệt tăm
Ngày xưa đó với bao lỗi lầm
Vô tình người bước âm thầm quên ta
Đưa tay ta hứng tàn hoa
Ép vào nhật kí gọi là cố nhân
Đông qua đã độ bao lần
Tàn cây trút lá bâng khuâng nhớ người!…
Ngọc Kiều Long